【漢語大詞典●寒棲】
<P align=center>【漢語大詞典●寒棲】<p><br>亦作“寒棲”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.猶貧居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀貫休『商山道者』詩:“五千言外得玄音,石屋寒棲隔雪林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·誤掇惡名』:“<劉纂>乾寧中寒棲京師。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.借指貧居之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷十一:“諸經中信用金龍、玉魚之例,多是寶貴,非寒棲能辦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指寒冷的雞巢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐來鵠『曉雞』詩:“黯黯嚴城罷鼓鼙,數聲相續出寒棲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]