【漢語大詞典●寒骨】
<P align=center>【漢語大詞典●寒骨】<p><br>1.指貧寒的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸沈起鳳『諧鐸·奇女雪怨』:“某本一介寒骨,驟得專城五馬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.死物之體;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
屍骨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐皮日休『奉和魯望謝惠巨魚之半』詩:“冷鱗中斷楡錢破,寒骨平分玉筯光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽黎明『悲二子聯句』:“作詩告石梁,聊以慰寒骨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]