【漢語大詞典●密坐】
<P align=center>【漢語大詞典●密坐】<p><br>靠近而坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>形容關系親密。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·傅毅〈舞賦〉序』:“鄭衛之樂,所以娛密坐接歡欣也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李周翰注:“密坐,相從而坐也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·曹植〈與吳季重書〉』:“前日雖因常調,得爲密坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“曹大家『欹器頌』曰:‘侍帝王之密坐。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說謂環坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見呂向注。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『薛樂道自南陽來入都留宿會飲作詩餞行』:“密坐幸頗歡,劇飲寧辭痛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]