【漢語大詞典●客館】
<P align=center>【漢語大詞典●客館】<p><br>接待賓客的處所。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指旅店。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公三十三年』:“鄭穆公使視客館,則束載,厲兵,秣馬矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·公孫弘傳』:“弘自見爲舉首,起徒步,數年至宰相封侯,於是起客館,開東閤以延賢人,與參謀議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·洧水』:“余以景明中出宰茲郡,於南城西側修立客館。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐岑參『河西春暮憶秦中』詩:“邊城細草出,客館梨花飛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第十九回:“筵宴至晩席散,衆頭領送晁蓋等人關下客館內安歇,自有來的人伏侍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隨園詩話』卷十三引淸洪鑾詩:“人居客館眠常早,家寄空書寫最難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]