【漢語大詞典●宦女】
<P align=center>【漢語大詞典●宦女】<p><br>1.妾媵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公十七年』:“及子圉西質,妾爲宦女焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“宦,事秦爲妾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.服役於宮中的女奴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·天官·酒人』“奚三百人”漢鄭玄注:“或曰;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
奚,宦女。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孫詒讓正義:“『司刑注』云:‘宮者,丈夫則割其勢,女子閉於宮中,若今宦男女也……宦女,猶男之有宦人。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指宦官與女寵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新五代史·宦者傳序』:“自古宦女之禍深矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]