三才 發表於 2013-5-9 10:43:20

【漢語大詞典●宦】

<P align=center>【漢語大詞典●宦】<p><br>
①[huànㄏㄨㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡慣切,去諫,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.做帝王的仆隸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·越語下』:“越王令大夫種守於國,與范蠡入宦於吳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“宦,爲臣隸也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·喩老』:“句踐入宦於吳,身執干戈爲吳王洗馬……越王之霸也不病宦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂爲人奴仆、婢妾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·宣公二年』:“宦三年矣,未知母之存否。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻注引兪樾『茶香室經說』:“所謂宦者,殆亦爲人臣隸,故失所而至窮餓如此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指宦官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“宦官”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因宦官用閹人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因此被閹之牛,亦可稱宦牛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“宦牛”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.做官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·詭使』:“今士大夫不羞汙泥醜辱而宦,女妹私義之門不待次而宦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『代昇天行』:“家世宅關輔,勝帶宦王城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『唐故檢校尙書劉公墓志銘』:“大父巨敖,好讀老子莊周書,爲太原晉陽令,再世宦北方,樂其土俗,遂著籍太原之陽曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『袁聲史墓志銘』:“說友事兄謹,宦浸達,至參知政事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·灤陽消夏錄一』:“平定王孝廉執信,嘗隨父宦楡林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指授官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·宣公二年』:“乃宦卿之適子,而爲之田,以爲公族。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻注:“宦,仕也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>授卿之嫡子以官職。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.官;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
官職。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·假譎』:“公報姑云:‘已覓得婚處,門第初可,壻身名宦,盡不減嶠。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝惠連『秋懷』詩:“頗悅鄭生偃,無取白衣宦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>京劇『串龍珠』第三場:“歎英雄枉掛那三尺劍!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 怎能夠滅胡兒掃平狼煙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>爲百姓屈身在徐州爲宦,爲家貧奉雙親無奈爲官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明有宦績。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●宦】