【漢語大詞典●宣昭】
<P align=center>【漢語大詞典●宣昭】<p><br>宣揚;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
顯揚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·文王』:“宣昭義問。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王引之『經義述聞·毛詩中』:“宣昭猶言明昭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·昭公三十二年』:“伯父若肆大惠,復二文之業,弛周室之憂,徼文武之福,以固盟主,宣昭令名,則余一人有大願矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『和李相公攝事南郊覽物興懷』詩:“聖賢相遇少,功德今宣昭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王夫之『薑齋詩話』卷二:“經義之設,本以揚搉大義,剔發微言,或且推廣事理,以宣昭實用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]