【漢語大詞典●宕子】
<P align=center>【漢語大詞典●宕子】<p><br>蕩子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指離鄕外遊,久而不歸之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『七哀』詩:“借問嘆者誰,言是宕子妻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉長卿『別宕子怨』詩:“關山別宕子,風月守空閨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·李季蘭』:“<劉媛等>或爲宕子妻,或爲商人婦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明吳承恩『對月感秋』詩:“宕子未歸來,娥眉含遠愁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]