楊籍富 發表於 2013-4-22 04:12:06

【漢語大詞典●安穩】

<P align=center>【漢語大詞典●安穩】<p><br>
1.平穩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·相列』:“面部欲溥平潤澤,手足欲深細明直,行步欲安穩覆載,音聲欲溫和中宮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李東陽『東南風』詩:“君不見大船安穩如屋裏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『家』十九:“船在水面流著,安穩而自然,不曾激起一點風波。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.安定,平靜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·質帝紀』:“昔秦之末,不恤四方,近親市人數如此,故以其安穩,一旦瓦解,陳項幷起,至於土崩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『早花』詩:“西京安穩未?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不見一人來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志平話』卷下:“倘若曹公奪了劍關外十三州,西川不能安穩!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王士美『鐵旋風』第一部:“強小兵平靜了片刻,安穩了一陣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.平安;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
安好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·排調』:“行人安穩,布颿無恙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·逆臣傳上·安祿山』:“使至,祿山踞床曰:‘天子安穩否?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『前漢書平話』卷下:“在寡人處,大夫歸去傳示吾兄,三王安穩住坐,聖王已無疎失。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第十六回:“安老爺這才把此番公子南來……(那盜寇)見了他那張弓怎的立刻備了人馬護送公子安穩到淮……從頭至尾說了一遍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.穩妥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·方伎傳·嚴善思』:“則天太后卑於天皇大帝,今欲開乾陵合葬,即是以卑動尊,事既不經,恐非安穩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>句道興本『搜神記』:“其母告崑崙曰:‘天衣向何處藏之,時得安穩?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『朝辭赴定州論事狀』:“敢望陛下深信古語,且守中醫安穩萬全之策,勿爲惡藥所誤,實社稷宗廟之利,天下幸甚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·拗相公』:“宿於驛室,豈不惹人盤問?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 還到前村,擇僻靜處民家投宿,方爲安穩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.安歇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張鷟『遊仙窟』:“新婦向來專心爲勾當,以後之事,不敢預知;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
娘子安穩,新婦向房臥去也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明邵璨『香囊記·郵亭』:“大人請安穩,此處沒人打擾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.安詳穩重。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>溫俊權單復『李金芝』:“這個教員倒很安穩,不慌不忙地在黑板上畫了一個圖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫犁『村歌』下篇二:“‘香菊把她的曆史談談。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老邴說。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘說起來,那話就遠了。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>香菊安穩地說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●安穩】