【漢語大詞典●安國】
<P align=center>【漢語大詞典●安國】<p><br>1.使國家安定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孫子·火攻』:“故明君愼之,良將警之,此安國全軍之道也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張預注:“君常愼於用兵,則可以安國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·汲鄭列傳』:“公爲正卿,上不能襃先帝之功業,下不能抑天下之邪心,安國富民,使囹圄空虛,二者無一焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋王通『文中子·周公』:“其應天順命安國濟民乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 是以武王不敢逆天命背人而事紂,齊桓不敢逆天命背人而黜周。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.安定的國家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·大諭』:“故曰:天下大亂無有安國,一國盡亂無有安家,一家皆亂無有安身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.古國名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>故地在今蘇聯烏茲別克共和國布哈拉一帶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>爲昭武諸國之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.參閱『舊唐書·音樂志二』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
5.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢有安國少季。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『史記·南越列傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]