楊籍富 發表於 2013-4-22 01:49:41

【漢語大詞典●安易】

<P align=center>【漢語大詞典●安易】<p><br>
1.安逸怠惰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·晉語八』:“鞅也,居處恭,不敢安易,敬學而好仁,和於政而好其道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“易,簡也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不敢自安而爲簡略。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.平靜安穩;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
安靜和平。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·卓行傳·元德秀』:“穎士呼吸折節而獲重祿,不易一刻之安易。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·摩羅詩力說』:“其風雨時作,特暫伏之見象,非能永劫安易,如亞當之故家也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●安易】