楊籍富 發表於 2013-4-22 01:42:29

【漢語大詞典●安忍】

<P align=center>【漢語大詞典●安忍】<p><br>
安於做殘忍的事;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
殘忍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·隱公四年』:“夫州吁,阻兵安忍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>阻兵無衆,安忍無親,衆叛親離,難以濟矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“安忍,行虐事刑殺過度也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·酷吏傳·崔暹』:“貪暴安忍,民庶患之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·陳宣帝太建十三年』:“夫絞以致斃,斬則殊形,除惡之體,於斯已極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梟首、轘身,義無所取,不益懲肅之理,徒表安忍之懷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“忍,殘忍也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>安忍,安於爲殘忍之事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張齊賢『洛陽搢紳舊聞記·宋太師彦筠奉佛』:“然性安忍,所幸婢妾有小過,鞭捶備至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●安忍】