【漢語大詞典●安志】
<P align=center>【漢語大詞典●安志】<p><br>1.苟安之心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·晉語四』:“君以天子之命服命重耳,重耳敢有安志,敢不降拜?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶安心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·深衣』:“下齊如權衡者,以安志而平心也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“心平志安,行乃正。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉潘尼『懷退賦』:“聃安志於柱史,由抗跡於嵩箕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]