楊籍富 發表於 2013-4-22 01:24:40

【漢語大詞典●安安】

<P align=center>【漢語大詞典●安安】<p><br>
1.溫和貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·堯典』:“欽明文思安安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>隋虞世基『講武賦』:“敷九疇而咸敘,奄四海而有截。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>既搜揚於帝難,又文思之安安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.徐緩貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·皇矣』:“執訊連連,攸馘安安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“及獻所馘,皆徐徐以禮爲之,不尙促速。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂安於環境或習慣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮上』:“安安而能遷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫希旦集解:“安安,謂心安於所安,凡身之所習,事之所便者,皆是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·高祖紀上』:“區宇寧一,陰陽順序,安安以遷,勿懷胥怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『與衛中行書』:“足下喜吾復脫禍亂,不當安安而居,遲遲而來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.平正;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
安穩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『祭謝賓客文』:“大儒之文兮,醇醇而弗醨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
君子之器兮,安安而弗欹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·格君』:“深淵冥冥,喬嶽安安,靜之體也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.平靜,安寧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷四二:“九眞安安,七神寧寧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●安安】