楊籍富 發表於 2013-4-22 01:23:58

【漢語大詞典●安宅】

<P align=center>【漢語大詞典●安宅】<p><br>
1.猶安居、安所。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·鴻雁』:“雖則劬勞,其究安宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“此勸萬民之辭,女(汝)今雖病勞,終有安居。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『求通親親表』:“安宅京室,執鞭珥筆,出從華蓋,入侍輦轂,承答聖問,拾遺左右,乃臣丹誠之至願。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『送李校書二十六韻』:“乾元元年春,萬姓始安宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃鷟來『和陶飲酒』詩之十五:“壯歲客四方,蹙蹙少安宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.安於室。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>婦女安心於夫家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉左思『詠史』之七:“買臣困樵採,伉儷不安宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●安宅】