【漢語大詞典●守龜】
<P align=center>【漢語大詞典●守龜】<p><br>天子諸侯占卜用的龜甲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>據『周禮』,此龜甲由專人(稱龜人)掌守,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·昭公五年』:“寡君聞君將治兵於敝邑,卜之以守龜,曰,余亟使人犒師,請行以觀王怒之疾徐,而爲之備,尙克知之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·小匡』:“庶神不格,守龜不兆,握粟而筮者屢中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孔子家語·好生』:“臧氏家有守龜者,名曰蔡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋洪邁『容齋續筆·臧氏二龜』:“蔡者,國君之守龜,出蔡地,因以爲名焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指掌管龜卜的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·魯語下』:“老請守龜卜室之族。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“守龜,卜人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]