【漢語大詞典●守信】
<P align=center>【漢語大詞典●守信】<p><br>保持誠信;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
遵守信約。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉歆『遂初賦』:“求位得位,固其常兮;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
守信保己,比老彭兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹操『敕有司取士毋廢偏短令』:“夫有行之士,未必能進取;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
進取之士,未必能有行也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陳平豈篤行,蘇秦豈守信邪?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 而陳平定漢業,蘇秦濟弱燕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸宣鼎『夜雨秋燈錄』卷四:“妾守信,君等毋吝財也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>柯靈『島』:“島上瘦小的老郵工准時來到,向船上接送郵件;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
不管陰晴風雨,就象潮漲潮落一樣守信。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]