【漢語大詞典●守故】
<P align=center>【漢語大詞典●守故】<p><br>1.守舊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
保持原狀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『上疏陳審舉之義』:“若夫齷齪近步,遵常守故,安足爲陛下言哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·元順帝至正十二年』:“元璋恐不免於難,乃詣伽藍卜珓,問避亂,不吉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
即守故,又不吉,因祝曰:‘豈欲予從群雄倡義乎?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>果大吉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.守待故人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉孝威『鄀縣遇見人織率爾寄婦』詩:“直爲閨中人,守故不要新。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]