【漢語大詞典●守夜】
<P align=center>【漢語大詞典●守夜】<p><br>1.司夜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
夜間當値。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷二:“君獨不見夫鷄乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 頭戴冠者文也,足搏距者武也,敵在前敢鬭者勇也,見食相呼者仁也,守夜不失時者信也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·楊秉傳』:“宦豎之官,本在給使省闥,司昏守夜,而今猥受過寵,執政操權。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『駱駝祥子』十四:“棺材前沒有兒孫們穿孝跪靈,只有些不相干的人們打麻將守夜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.即守庚申。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐權德輿『與道者同守庚申』詩:“洞眞善救世,守夜看仙經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“守庚申”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]