【漢語大詞典●廬舍】
<P align=center>【漢語大詞典●廬舍】<p><br>1.房屋,住宅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·項羽本紀』:“項羽乃悉引兵渡河,皆沉船,破釜甑,燒廬舍,持三日糧,以示士卒必死,無一還心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇洵『田制』:“塞谿壑,平澗谷,夷丘陵,破墳墓,壞廬舍,徙城郭,易疆壠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·太子』:“親其婦子,知其生養;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
入其廬舍,知其居處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『遊閔行』詩:“萬家廬舍聯霄漢,田野工場冒遠煙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.建於墓側之守喪小屋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·天官·宮正』:“大喪則授廬舍,辨其親疏貴賤之居。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]