【漢語大詞典●廢徹】
<P align=center>【漢語大詞典●廢徹】<p><br>1.猶廢去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·楚茨』:“諸宰君婦,廢徹不遲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“廢,去也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“『廣雅·釋詁』:‘發,去也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>‘廢’與‘發’聲近義同,故訓‘去’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.損毀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·元后傳』:“既至,見孝元廟廢徹塗地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]