【漢語大詞典●廟算】
<P align=center>【漢語大詞典●廟算】<p><br>亦作“廟筭”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
朝廷或帝王對戰事進行的謀劃。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孫子·計』:“夫未戰而廟算勝者,得算多也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
未戰而廟算不勝者,得算少也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張預注:“古者興師命將,必致齋於朝,授以成算,然後遣之,故謂之廟算。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『奏彈曹景宗』:“伏惟聖武英挺,略不世出,料敵制變,萬里無差,奉而行之,實弘廟筭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·李絳傳』:“朝有正人,時稱令德,入參廟算,出總師干。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『感興』詩之三:“神謀不是閭閻識,廟筭誰聞黼扆思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸秦松齡『雜感』詩:“授鉞親賢廟算強,旌旗萬里作巖疆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]