【漢語大詞典●廟朝】
<P align=center>【漢語大詞典●廟朝】<p><br>1.宗廟和朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孔子家語·觀周』:“考明堂之則,察廟朝之度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王肅注:“宗廟、朝廷之法度也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.專指朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>君主聽政的地方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『戰國策·秦策三』:“臣今見王獨立於廟朝矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『送李願歸盤谷序』:“坐於廟朝,進退百官,而佐天子出令。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.專指朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以君主爲首的中央政府。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陳亮『謝楊解元啟』:“故廟朝徒嘆於乏才,而川澤豈聞於遺士!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明宋濂『龍門子凝道記·采苓符』:“予聞馬之瘠肥責乎牧圉,民之休戚係乎廟朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]