豐碩 發表於 2013-4-14 15:36:50

【漢語大詞典●廟堂】

<P align=center>【漢語大詞典●廟堂】<p><br>
1.太廟的殿堂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·名實』:“故廟堂有枯楊之瑚簋,窮谷多不伐之梓豫也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指人君接受朝見、議論政事的殿堂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·在宥』:“故賢者伏處大山嵁岩之下,而萬乘之君憂慄乎廟堂之上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·主術訓』:“君人者,不下廟堂之上而知四海之外者,因物以識物,因人以知人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·宣帝紀』:“帝曰:‘邊城受敵而安坐廟堂,疆埸騷動,衆心疑惑,是社稷之大憂也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『嶽陽樓記』:“居廟堂之高,則憂其民;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
處江湖之遠,則憂其君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>借指以君主爲首的中央政府。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳汝元『金蓮記·構釁』:“百姓嗷嗷苦橫征,廟堂誰復問蒼生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝王之代稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸侯方域『宦官論』:“大臣,天子之股肱也,而周歲不得一見。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>偶有召命,則跪拜唯諾,山呼而退,不得一言……廟堂果何自而悟哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.太廟和明堂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·劉向<九歎·逢紛>』:“始結言於廟堂兮,信中塗而叛之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“廟者,先祖之所居也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言人君爲政舉事,必告於宗廟,議之於明堂也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.廟宇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·陰溝水』:“城南有曹嵩塚,塚北有碑,碑北有廟堂,餘基尙存,柱礎仍在。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·馬當神風送滕王閣』:“正猶豫間,忽然祥雲瑞靄,籠罩廟堂,香風起處,見一老人,坐於石磯之上,即前日所見中源水君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●廟堂】