【漢語大詞典●廟庭】
<P align=center>【漢語大詞典●廟庭】<p><br>1.朝堂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·晉蕩公護傳』:“十月,帝於廟庭授護斧鉞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.宗廟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
神廟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·眞宗紀一』:“以太師贈濟陽郡王曹彬,配饗太祖廟庭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸惲敬『都昌元將軍廟碑銘』:“其積形之神,與有血氣者常往來,而人之所接,皆以人之事事神,爲之像設,爲之廟庭,爲之牲牢酒醴,爲之官爵名號。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]