豐碩 發表於 2013-4-14 14:07:44

【漢語大詞典●廣莫】

<P align=center>【漢語大詞典●廣莫】<p><br>
亦作“廣漠”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.遼闊空曠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·莊公二十八年』:“狄之廣莫,於晉爲都。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·逍遙遊』:“今子有大樹,患其無用,何不樹之於無何有之鄕,廣莫之野?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·崔玄伯傳』:“國家雖統廣漠之土,逮於陛下,應運龍飛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸魏源『聖武記』卷三:“以喀木糧富而靑海廣莫,故令子孫遊牧靑海而喀木納其賦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馮至『在贛江上』:“面前是個廣漠的、原始般的世界。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.即廣莫風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉木華『海賦』:“颺凱風而南逝,廣莫至而北征。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『述志賦』:“駕廣漠而南征兮,呌重華於九疑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“廣莫風”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶廣博。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『<徐斯遠文集>序』:“以夫汗漫廣莫,徒枵然從之而不足充其所求,曾不如脰鳴吻決,出豪芒之奇,可以運轉而無極也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·九流緒論下』:“玄虛廣莫,好事偏攻,而亦洽聞所眤也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指冗長空泛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>黃遠庸『中國銀行之歸部轄』:“但此廣漠之文章,究有何種精確之意義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指廣漠之野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>假想的空曠地區。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語出『莊子·逍遙遊』:“廣莫之野。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『和酒中十詠·酒鄕』:“廣莫是隣封,華胥爲附麗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●廣莫】