【漢語大詞典●廉鍔】
<P align=center>【漢語大詞典●廉鍔】<p><br>1.謂邊棱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·酈生陸賈列傳』“印刓而不能授”裴駰集解引三國魏孟康曰:“刓斷無復廉鍔也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此指印章的棱角。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.喩銳利的文辭或談吐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·封禪』:“義吐光芒,辭成廉鍔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之七:“廉鍔非關上帝才,百年淬厲電光開。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>先生宦後雄談減,悄向龍泉祝一回。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]