【漢語大詞典●廉恥】
<P align=center>【漢語大詞典●廉恥】<p><br>廉潔知恥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·修身』:“偸儒憚事,無廉恥而嗜乎飲食,則可謂惡少者矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·泰族訓』:“民無廉恥,不可治也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>非修禮義,廉恥不立。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸陳康祺『燕下鄕脞錄』卷一:“誰云交際之常,廉恥實傷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
儻非不義之財,此物何來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>許地山『歸途』:“沒廉恥的事情,若不是爲饑寒所逼,誰願意干呢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]