【漢語大詞典●廉白】
<P align=center>【漢語大詞典●廉白】<p><br>1.廉潔淸白。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·桓帝紀』:“杜絶邪僞請託之原,令廉白守道者得信其操。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李翱『故東川節度使盧公傳』:“凡居官終始廉白,祗入俸錢者,雖歷大官亦無厚蓄以傳;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
其能多積財者,必剝下以致。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『金史·王浩傳』:“初辟涇陽令,廉白爲關輔第一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.廉頗和白起的幷稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>戰國時名將。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>廉、趙將;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
白、秦將。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐范攄『云溪友議』卷四:“二君論文若廉白之鬭鼠穴,勝負在於一戰也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]