【漢語大詞典●庸愚】
<P align=center>【漢語大詞典●庸愚】<p><br>1.庸下愚昧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>自謙之詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『鏡花緣』第七回:“賤性庸愚,今承指教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指庸下愚昧之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·博喩』:“高唱遠和,不爲庸愚吐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『吊祖豫州賦』:“遭逢庸愚兮,有志莫伸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>許地山『狐仙』:“撥琵琶,續續彈,喚庸愚,警懦頑,四條弦上多哀怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]