【漢語大詞典●庸昧】
<P align=center>【漢語大詞典●庸昧】<p><br>謂資質愚鈍,才識淺陋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>常用作謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·於瑾傳』:“此是家事,素雖庸昧,何敢有辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐玄奘『大唐西域記·迦畢試國』:“不量庸昧,敢有願求。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·裴延齡傳』:“良以內顧庸昧,一無所堪;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
夙蒙眷知,唯以誠直。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]