豐碩 發表於 2013-3-17 21:55:12

【漢語大詞典●康濟】

<P align=center>【漢語大詞典●康濟】<p><br>
1.安撫救助。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·蔡仲之命』:“康濟小民,率自中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『奉命出守鎮安』詩:“多少蒼生待康濟,始憐試手乏牛刀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指安民濟世。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北齊書·武帝紀』:“君有康濟才,終不徒然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.保養。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『留別金山寶覺圓通二長老』詩:“康濟此身殊有道,醫治外物本無方。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李光『與趙元鎮書』:“有病固當攻以藥石,然不若調飲食,使日中二餐如意,乃康濟上策也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●康濟】