豐碩 發表於 2013-3-17 21:54:22

【漢語大詞典●康樂】

<P align=center>【漢語大詞典●康樂】<p><br>
1.安樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“嘽諧慢易繁文簡節之音作,而民康樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超『論進步』:“其群治之光華美滿也如彼,其人民之和親康樂也如彼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.淫樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>康,通“荒”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·權謀』:“中山之俗,以晝爲夜,以夜繼日,男女切踦,固無休息,淫昏康樂,歌謠好悲,其主弗知惡,此亡國之風也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舞曲名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孔子世家』:“選齊國中女子好者八十人,皆衣文衣而舞『康樂』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>司馬貞索隱引王肅云:“舞曲名也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指南朝宋文學家謝靈運。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·謝靈運傳』:“<靈運>襲封康樂公,性奢豪,車服鮮麗,衣裳器物,多改舊制,世共宗之,咸稱謝康樂也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁陶弘景『答謝中書書』:“<山川>實是欲界之仙都,自康樂以來,未復有能與其奇者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『春夜宴從弟桃花園序』:“群季俊秀,皆爲惠連;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
吾人詠歌,獨慚康樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●康樂】