豐碩 發表於 2013-3-17 21:43:47

【漢語大詞典●康了】

<P align=center>【漢語大詞典●康了】<p><br>
謂落第。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『說郛』卷二五引宋范正敏『遯齋閑覽·應舉忌落字』:“柳冕秀才性多忌諱,應舉時……常語安樂爲安康。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>忽聞榜出,急遣僕視之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>須臾,僕還。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冕即迎問曰:‘我得否乎?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>僕應曰:‘秀才康了也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>樂與“落第”之落同音,故諱言之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因以“康了”作爲落第的隱語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·葉生』:“頻居康了之中,則鬚髮之條條可醜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一落孫山之外,則文章之處處皆疵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●康了】