豐碩 發表於 2013-3-17 20:42:38

【漢語大詞典●庭訓】

<P align=center>【漢語大詞典●庭訓】<p><br>
1.『論語·季氏』記孔子在庭,其子伯魚趨而過之,孔子教以學『詩』、『禮』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因稱父教爲庭訓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·劉贊傳』:“贊久爲廉察,厚斂殖貨,務貢奉以希恩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>子弟皆虧庭訓,雖童年稚齒,便能侮易驕人,人士鄙之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸孔尙任『桃花扇·先聲』:“但看他有褒有貶,作『春秋』必賴祖傳;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
可詠可歌,正『雅』『頌』豈無庭訓!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指家教。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·陳云棲』:“無何,孝廉卒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夫人庭訓最嚴,心事不敢使知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.當庭訓誡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·刑法志一』:“宗子犯罪,庭訓示辱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比有去衣受杖,傷膚敗體,有惻朕懷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●庭訓】