豐碩 發表於 2013-3-17 20:18:17

【漢語大詞典●庖廚】

<P align=center>【漢語大詞典●庖廚】<p><br>
1.廚房。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·梁惠王上』:“君子之於禽獸也,見其生,不忍見其死;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
聞其聲,不忍食其肉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>是以君子遠庖廚也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孟元老『<東京夢華錄>序』:“集四海之珍奇,皆歸市易;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
會寰區之異味,悉在庖廚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李斗『揚州畫舫錄·新城北錄上』:“旁立隟宇,爲庖廚浴湢之所。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲肴饌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·東方朔傳』:“放鄭聲,遠佞人,省庖廚,去侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸張岱『陶庵夢憶·張東谷好酒』:“庖廚之精遂甲江左。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指廚工。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『麂』詩:“永與淸溪別,蒙將玉饌俱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>無才逐仙隱,不敢恨庖廚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●庖廚】