【漢語大詞典●底績】
<P align=center>【漢語大詞典●底績】<p><br>謂獲得成功;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
取得成績。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·禹貢』:“覃懷底績,至於衡漳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>底,一本作“厎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·銓賦』:“太沖安仁,策勳於鴻規;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
士衡子安,底績於流制。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『謁云岩公賦呈』詩:“去年見公淮陰城,公方底績河隄平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]