豐碩 發表於 2013-3-17 20:10:50

【漢語大詞典●底厲】

<P align=center>【漢語大詞典●底厲】<p><br>
1.砥礪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指磨石。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>底,通“砥”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·枚乘傳』:“磨礱底厲,不見其損,有時而盡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
種樹畜養,不見其益,有時而大。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲磨煉,磨礪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·鄒陽傳』:“底厲名號者,不以利傷行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“底厲,言其自修廉隅,若磨厲於石也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『君術』第三道:“其進也無所據依,而其退也無所底厲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●底厲】