豐碩 發表於 2013-3-17 19:39:31

【漢語大詞典●府公】

<P align=center>【漢語大詞典●府公】<p><br>
1.六朝時王府僚屬稱其主爲府公;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
唐、五代時,官府幕僚沿舊習,稱節度使、觀察使爲府公。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·賈充傳』:“果見充行至一府舍,侍衛甚盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>府公南面坐,聲色甚厲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『送王司馬之陝州』詩:“府公既有朝中舊,司馬應容醉後狂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛稱府、州級的長官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·後周太祖廣順二年』:“<孫欽>往辭承丕,承丕邀與俱見府公。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“公者,人之尊稱,一府之尊,故謂之府公。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱淸梁章钜『稱謂錄·總督』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●府公】