【漢語大詞典●庇賴】
<P align=center>【漢語大詞典●庇賴】<p><br>1.庇蔭,庇護。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『瀧岡阡表』:“是足以表見於後世,而庇賴其子孫矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂受庇護。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸薛福成『書<漢書·外戚傳>後二』:“公主之子雖孤立無助,而有姉在中宮,有兄爲夾輔,庶足庇賴於無窮,此太后之隱情也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]