【漢語大詞典●夏卿】
<P align=center>【漢語大詞典●夏卿】<p><br>1.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>周以夏官掌管軍事,爲六卿之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后遂以夏卿爲兵部尙書之別稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐張說『奉和餞王晙巡邊應制』詩:“六月歌『周雅』,三邊念夏卿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>欲施攻戰法,先作簡稽行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·來瑱傳』:“超登宰輔,光拜夏卿,列在三台,掩其一眚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁武帝時,以太府、少府、太仆三卿爲夏卿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·百官志上』:“梁初猶依宋齊,皆無卿名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>天監七年……加置太府卿,以少府爲少府卿,加置太僕卿,三卿是爲夏卿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“十二卿”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]