【漢語大詞典●冬花】
<P align=center>【漢語大詞典●冬花】<p><br>1.冬季開花。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·秦本紀』:“<獻公>十六年,桃冬花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北周王褒『周太保尉遲綱墓碑』:“危松擢本,且觀後彫之質;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
貞桂挺生,便結冬華之葉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李紳『逾嶺嶠止荒陬抵高要』詩:“雲蒸地熱無霜霰,桃李冬華匪時變。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.中藥名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>款冬花的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.魚秧的一種。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以夏花飼養,長到三五寸長,於冬季出塘,作爲培養成魚的魚種。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]