【漢語大詞典●冬令】
<P align=center>【漢語大詞典●冬令】<p><br>1.冬季施行的政令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古人以天時附會政事,以爲政令措施須與季節相應,否則將生災異。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·月令』:“孟春行夏令,則雨水不時,草木蚤落,國時有恐;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行秋令,則其民大疫,猋風暴雨緫至,藜莠蓬蒿竝興;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行冬令,則水潦爲敗,雪霜大摯,首種不入。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·仲秋』:“仲秋……行冬令,則風災數起,收雷先行,草木早死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.后世指冬季的氣候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如:初秋這樣冷,是秋行冬令了。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.冬季。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如:俗話說,冬令進補,春天打虎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]