【漢語大詞典●舞旋】
<P align=center>【漢語大詞典●舞旋】<p><br>1.古代一種回旋的舞蹈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周煇『淸波雜志』卷六:“翌日,上問輔臣:‘記得有藝。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蓋記其工篆學也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章申國對云:‘會舞旋。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>上遽云:‘如此豈可使一路!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>遂罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋孟元老『東京夢華錄·京瓦伎藝』:“散樂:張眞奴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
舞旋:楊望京。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.耍弄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
折騰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醒世姻緣傳』第三三回:“他眼又不看著字,兩隻手在袖子裏不知舞旋的是甚麽,教了一二十遍,如教木頭的一般。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醒世姻緣傳』第七九回:“寄姐仍把狄希陳蒯脊梁,撾胸膛,紐大腿裏子,使針紮肐膊,口咬嬭膀,諸般刑罰,舞旋了一夜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]