【漢語大詞典●夢撒】
<P align=center>【漢語大詞典●夢撒】<p><br>猶言無、空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元張可久『柳營曲·酒邊有訴秀才負心爲作問答』曲:“望妾身,改家門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見書生可人情意親。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>夢撒么分,受盡艱辛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>撅丁駡,卜兒嗔,閃煞人也短命郞君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元周德淸『蟾宮曲·別友』曲:“柴似靈芝,油如甘露,米若丹砂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
醬甕兒恰纔夢撒,鹽甁兒又告消乏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元周文質『朝天子』曲:“柳外風前,花間月下,斷腸人敢道麽?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 演撒,夢撒,告一句知心話。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“夢撒撩丁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]