豐碩 發表於 2013-3-17 16:56:46

【漢語大詞典●夙秉】

<P align=center>【漢語大詞典●夙秉】<p><br>
亦作“夙稟”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.天性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
本心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『爲范尙書讓吏部封侯第一表』:“高祖少連,夙秉高尙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃鷟來『秋日雨晴過張星文草草堂』詩:“堂名見眞意,草草懷夙秉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.早歲秉承;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
天然具有。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皮日休『九諷·見逐』:“嗟予夙秉於大訓兮,涵漬骨之忠貞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>既貿者之莫余容兮,向重蒼而自盟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳岩肖『庚溪詩話』卷上:“當今皇太子,夙稟岐嶷之資,篤日就月將之道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●夙秉】