豐碩 發表於 2013-3-17 16:52:22

【漢語大詞典●夙】

<P align=center>【漢語大詞典●夙】<p><br>
①[sùㄙㄨˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』息逐切,入屋,心。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.早;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
早年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·齊風·東方未明』:“折柳樊圃,狂夫瞿瞿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不能辰夜,不夙則莫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“夙,早;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
莫,晩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉李密『陳情事表』:“臣以險釁,夙遭閔凶:生孩六月,慈父見背;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
行年四歲,舅奪母志。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『恩倖傳論』:“及太宗晩運……帝弟宗主,相繼屠勦,民忘宋德,雖非一塗,寳鼎夙傾,實由於此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.肅敬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·生民』:“履帝武敏歆,攸介攸止,載震載夙,載生載育,時維后稷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“夙之言肅也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“夙謂早敬,亦引申爲肅敬之通稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
平素。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·劉虞傳』:“虞雖爲上公,天性節約……遠近豪俊,夙僭奢者,莫不改操而歸心焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『扶風郡夫人墓志銘』:“淑哉夫人,夙有多譽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐弘祖『徐霞客遊記·黔遊日記二』:“因解衣浴洞口溪石間,半載夙垢,以勝流濯洗之,甚快也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致陳光堯』:“先生辛勤之業,聞之已久,夙所欽佩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明代有夙道暹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●夙】