豐碩 發表於 2013-3-17 16:46:32

【漢語大詞典●舛午】

<P align=center>【漢語大詞典●舛午】<p><br>
亦作“舛忤”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“舛迕”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.抵觸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
違背。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·劉向傳』:“朝臣舛午,膠戾乖剌,更相讒愬,轉相是非。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“言志意不和,各相違背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·塞難』:“眞僞有質矣,而趣舍舛忤,故兩心不相爲謀焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃宗羲『答忍庵宗兄書』:“宗兄謂先師於『易』欲另出頭地,故其說類與先儒舛迕,亦非也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.差錯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『中國小說史略』第十五篇:“此種故事,當時載在人口者必甚多,雖或已有種種書本,而失之簡略,或多舛迕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●舛午】