【漢語大詞典●外壤】
<P align=center>【漢語大詞典●外壤】<p><br>外傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>壤,通“傷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『穀梁傳·隱公三年』:“其日有食之何也?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 吐者外壤,食者內壤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>范寧注:“凡所吐出者,其壤在外;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
其所吞咽者,壤入於內。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊士勳疏:“‘壤’字爲『穀梁』音者皆爲傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>徐邈亦作傷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“外傷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]