【漢語大詞典●外嬖】
<P align=center>【漢語大詞典●外嬖】<p><br>指宮禁外的寵臣(包括男寵)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·莊公二十八年』:“驪姬嬖,欲立其子,賂外嬖梁五,與東關嬖五。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“姓梁名五。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在閨闥之外者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>東關嬖五,別在關塞者,亦名五。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>皆大夫,爲獻公所嬖幸,視聽外事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『討滿洲檄』:“幕僚外嬖,交伍於道,官邪之成,爲古今所未有。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“內嬖”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]